54. Hoa Tử cương. Bùi Địch
華子崗
日落松風起, Nhật lạc tùng phong khởi,
還家草露晞。 Hoàn gia thảo lộ hi.
雲光侵履跡, Vân quang xâm lí tích,
山翠拂人衣。 Sơn thúy phất nhân y.
裴迪 Bùi Địch
Giản thể. 华子岗。日落松风起,还家草露晞。
云光侵履迹,山翠拂人衣。
Nghĩa. Sườn núi
Hoa Tử
Mặt trời lặn gió trong rừng thông nổi lên, về nhà sương trên
ngọn cỏ đã khô ráo.
Mây sáng soi dấu giày, núi xanh biếc nhuốm màu chiếc áo của nhà thơ.
Tạm dịch
Rừng thông chiều trở
gió,
Về cỏ ráo sương trời.
Mây sáng soi chân
bước,
Núi xanh nhuốm áo người.
Chú
華子崗 cũng viết 華子岡
Hoa Tử cương: sườn núi Hoa Tử, một thắng cảnh ở Võng Xuyên, nơi Vương Duy ẩn
cư.
日落 nhật lạc: mặt trời lặn. Bản khác: 落日
lạc nhật.
松風 tùng phong: gió trong rừng thông.
晞 hi: khô ráo, tiêu tan.
雲光 vân quang: ánh sáng từ đám mây,
ráng chiều.
侵 xâm: lấn chiếm.
履跡 lí tích: dấu giày, dấu chân người. 履
lí: giày.
拂 phất: phẩy qua, giũ.
山翠 sơn thúy:núi
biếc.
裴迪 Bùi Địch, nhà thơ thời Thịnh Đường,
là bạn chí cốt của Vương Duy. Sau khi từ quan Vương Duy về vui thú điền viên,
mua trang trại đặt tên Võng Xuyên biệt nghiệp. Bùi Địch và Vương Duy thường qua
lại cùng đi chơi ngâm vịnh với nhau, mỗi người có làm hai mươi bài vịnh thắng cảnh
Võng Xuyên, gom lại thành "Võng Xuyên tập".
Comments
Post a Comment